Thông tin truyện
Một bước lên tiên
Đánh giá: 8.5/10 từ 263 lượt.
Truyện Một bước lên tiên (Thần hào cuồng tế, Đỉnh cao danh vọng) kể về Bạch Diệc Phi là con rể nhà họ Lý, trong mắt người khác, Bạch Diệc Phi là một kẻ ăn không ngồi rồi, không làm được việc gì ra hồn, chỉ ăn bám nhà họ Lý.
“Sao bây giờ anh mới đến vậy!”, Lý Tuyết nhanh chóng kéo Bạch Diệc Phi sang một bên, nhỏ giọng hỏi, lo ngại rằng bộ dạng của anh sẽ bị các thành viên khác trong gia đình nhìn thấy.
Bạch Diệc Phi hít sâu một hơi:"Anh... em gái anh bị tai nạn giao thông, cần gấp 300 ngàn tệ để phẫu thuật!"
Lý Tuyết chưa kịp lên tiếng thì mẹ vợ là Lưu Tử Vân đã nói trước: "Em gái anh bị tai nạn xe hơi? Vậy liên quan gì đến nhà chúng tôi? Chuyện gì quan trọng hơn phải ưu tiên làm trước chứ. Bây giờ đến lúc phải tặng quà ông nội rồi, anh đã mua quà chưa thế hả?”
“Mẹ, con… con đã lấy 30 ngàn tệ tiền mua quà cho ông nội trả...trả trước tiền viện phí rồi!”, Bạch Diệc Phi nói xong câu này đầu cũng cúi xuống thấp hơn.
“Anh nói cái gì cơ?”, sắc mặt Lưu Tử Vân đột nhiên trở nên u ám: “Tôi biết ngay anh là cái loại bỏ đi mà, làm việc gì cũng không nên hồn, tôi hỏi anh, ai cho phép anh lấy tiền mua quà đi làm việc khác hả?”
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên: "Xin mời Lý Tuyết nhà họ Lý, cùng chồng là Bạch Diệc Phi kính biếu quà ông nội!"
Ngay khi giọng nói cất lên, mọi người đều hướng sự tập trung vào Bạch Diệc Phi, trong mắt hiện lên một chút nghi hoặc.
"Có chuyện gì thế kia? Tại sao ngày vui trọng đại như hôm nay mà trên người lại dính toàn máu me như thế?"
"Thật là xui xẻo mà!"
Bạch Diệc Phi cắn chặt môi bước đến bên ông nội: "Ông nội, cháu... cháu muốn mượn ông một ít tiền. Em gái cháu bị tai nạn xe, cần gấp một khoản tiền để làm phẫu thuật..."
Tất cả tiếng hoan hô lúc nãy đột ngột dừng hết lại, sắc mặt của ông cụ cũng dần dần trầm xuống.
Cả đại sảnh bỗng chốc chìm vào im lặng, im lặng đến nỗi khiến người ta cảm thấy ghê sợ.
“Sao bây giờ anh mới đến vậy!”, Lý Tuyết nhanh chóng kéo Bạch Diệc Phi sang một bên, nhỏ giọng hỏi, lo ngại rằng bộ dạng của anh sẽ bị các thành viên khác trong gia đình nhìn thấy.
Bạch Diệc Phi hít sâu một hơi:"Anh... em gái anh bị tai nạn giao thông, cần gấp 300 ngàn tệ để phẫu thuật!"
Lý Tuyết chưa kịp lên tiếng thì mẹ vợ là Lưu Tử Vân đã nói trước: "Em gái anh bị tai nạn xe hơi? Vậy liên quan gì đến nhà chúng tôi? Chuyện gì quan trọng hơn phải ưu tiên làm trước chứ. Bây giờ đến lúc phải tặng quà ông nội rồi, anh đã mua quà chưa thế hả?”
“Mẹ, con… con đã lấy 30 ngàn tệ tiền mua quà cho ông nội trả...trả trước tiền viện phí rồi!”, Bạch Diệc Phi nói xong câu này đầu cũng cúi xuống thấp hơn.
“Anh nói cái gì cơ?”, sắc mặt Lưu Tử Vân đột nhiên trở nên u ám: “Tôi biết ngay anh là cái loại bỏ đi mà, làm việc gì cũng không nên hồn, tôi hỏi anh, ai cho phép anh lấy tiền mua quà đi làm việc khác hả?”
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên: "Xin mời Lý Tuyết nhà họ Lý, cùng chồng là Bạch Diệc Phi kính biếu quà ông nội!"
Ngay khi giọng nói cất lên, mọi người đều hướng sự tập trung vào Bạch Diệc Phi, trong mắt hiện lên một chút nghi hoặc.
"Có chuyện gì thế kia? Tại sao ngày vui trọng đại như hôm nay mà trên người lại dính toàn máu me như thế?"
"Thật là xui xẻo mà!"
Bạch Diệc Phi cắn chặt môi bước đến bên ông nội: "Ông nội, cháu... cháu muốn mượn ông một ít tiền. Em gái cháu bị tai nạn xe, cần gấp một khoản tiền để làm phẫu thuật..."
Tất cả tiếng hoan hô lúc nãy đột ngột dừng hết lại, sắc mặt của ông cụ cũng dần dần trầm xuống.
Cả đại sảnh bỗng chốc chìm vào im lặng, im lặng đến nỗi khiến người ta cảm thấy ghê sợ.
Danh sách chương
- Chương 101: Không đến thì không ăn
- Chương 102: Tỏ ra nguy hiểm
- Chương 103: Đòi nợ
- Chương 104: Bán con gái
- Chương 105: 5 triệu tiền mặt
- Chương 106: Hết thuốc chữa!
- Chương 107: Bệnh nhân tâm thần
- Chương 108: Lọ axit
- Chương 109: Lý Thị đổi chủ
- Chương 110: Mua lại Lý Thị
- Chương 111: Chủ tịch mới của Lý Thị
- Chương 112: Gặt lại sát thủ
- Chương 113: Ngất xỉu trong phòng tắm
- Chương 114: Máu này là của tôi
- Chương 115: Lý Tuyết ngất xỉu
- Chương 116: Sát thủ Từ Lãng
- Chương 117: Thỏa thuận
- Chương 118: Kẻ vong ân bội nghĩa
- Chương 119: Bạch Diệc Phi bị bắt
- Chương 120: Lý Tuyết tới thủ đô
- Chương 121: Cả cô và tập đoàn đều là của tôi
- Chương 122: Ngậm máu phun người
- Chương 123: Tất cả chỉ là đóng kịch
- Chương 124: Đừng có tuyệt tình quá
- Chương 125: Tội giết người
- Chương 126: Liễu Thị sụp đổ
- Chương 127: Nội dung màn kịch
- Chương 128: Xin xỏ
- Chương 129: Bom
- Chương 130: Thoát chết trong gang tấc
- Chương 131: Sát thủ vô tình
- Chương 132: Lý Phàm gặp chuyện
- Chương 133: Diệp Ngải
- Chương 134: Mất điện thoại
- Chương 135: Trần Hạo
- Chương 136: Truy bắt kẻ bỏ thuốc
- Chương 137: Bắt hụt
- Chương 138: Trúng thuốc mê
- Chương 139: Vẽ tranh chân dung
- Chương 140: Lý Phàm lại gây chuyện
- Chương 141: Gặp lại Diệp Ngải
- Chương 142: Rượu có vấn đề
- Chương 143: Hợp tác
- Chương 144: Gặp mặt Liễu Vô Cùng
- Chương 145: Đối chọi gay gắt
- Chương 146: Súng đồ Chơi
- Chương 147: Vô ơn
- Chương 148: Khủng hoảng của Hầu Tước
- Chương 149: Chu Khúc Nhi đến chơi
- Chương 150: Năm người đều bị bỏ thuốc